GIỚI THIỆU

Tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống làm trang trại tại vùng đất Tây Nguyên đầy nắng gió. Tuổi thơ của tôi gắn liền với hình ảnh đồi chè, đồi cafe, cái nắng gió của núi rừng. Tất cả những kỉ niệm tuổi thơ: Tắm mưa, thả diều, lên rừng hái muông…Trong tôi còn rõ như in.

Tôi còn nhớ mãi hình ảnh ngôi nhà gỗ ngày xưa, 4 vách nhà mối ăn mục cả hết rồi, mỗi khi trời mưa là 3 chị em mang chậu hứng những lỗ dột mưa. Nhất là vào những ngày mùa đông cuối năm, cái lạnh sáng sớm đến thấu xương, vậy mà mẹ tôi vẫn thức dậy từ lúc 5 giờ sáng để chuẩn bị cơm cho chúng tôi đi học. Nghĩ tới hình ảnh người phụ nữ khắc khổ lại hiện lên trong tôi.

Hồi đó nghèo lắm có một chiếc xe đạp thôi, 3 chị em cứ đứa này đèo đứa kia đi học. Mấy đứa nhỏ trong xóm thay nhau mượn xe đạp tập chạy. Nghĩ lại hồi đó nhà tôi cũng xịn nhất rồi có cái xe đạp và tivi trắng đen, mỗi  lần chiếu phim “Tôn Ngộ Không” là mấy đứa trong xóm kèo nhau tới nhà tôi xếp hàng lần lượt đứa nào đến trước thì ngồi trên có đứa vác cả ghế qua nhà tôi ngôi.

Cuộc sống không mấy là đầy đủ nhưng tôi trân trọng những khoảnh khắc ở cùng gia đình với là quý hơn tất cả.

Khi tôi học cấp 3 là lúc tôi bắt đầu tập quen với cuộc sống xa gia đình, hồi đó học ngoài thị trấn cách nhà khoảng 20km. Nên cuối tuần mới về thăm nhà được, mỗi lần về là mẹ chuẩn bị cho đủ đồ để ra thị trân đỡ phải mua. Chuỗi ngày học cấp 3 là những năm vùi đầu vào đèn sách.

Thế rồi thời lên đại học, tôi đã quen với cuộc sống tự lập, dường như đã biết tự lập với cuộc sống một mình ở Sài Gòn. Đây là khoảng thời gian tôi trải nghiệm cuộc sống nhiều nhất, gặp được nhiều người bạn, có nhiều mối quan hệ hơn, thế giới trong tôi cũng rộng lớn hơn. Tôi bắt đầu hiểu hơn về bản thân mình và tìm cho mình một con đường riêng theo cách của tôi.

Rồi năm 24 tuổi tôi quyết định đi du học nước ngoài, nói du học vậy thôi chứ thực ra là đi học anh văn ngắn hạn tại Philipines. Đây là đất nước đầu tiên mà tôi đặt chân đến, cảm giác chuẩn bị đi vừa bồi hồi vừa lo lắng đến mất ngủ. Nhớ hồi đó không có nhiều tiền, đi mà trong người chỉ có mỗi cái vali với gần 20 triệu. Rồi cuối cùng cũng đến đất nước nghìn đảo này. Rồi trải qua 2 năm đầy thăng trầm và lạ lẫm tại đất khách quê người, tôi đã thích nghi hơn được với mọi thứ nơi đây.

câu chuyện đời tôi

còn tiếp…

“Hạnh phúc không phải là tình cờ tìm được, nó là kết quả của sự tích lũy, là kết quả của sự mong đợi. Có đôi lúc, khi bạn đang tuyệt vọng thì hạnh phúc lại đến bên làm bạn. Mỗi ngày sống trên đời, chỉ cần biết quý trọng những người bên cạnh, quan tâm những gì bạn cần quan tâm thì chắc rằng hạnh phúc sẽ đợi bạn ngay phía trước”

Blog Dế Mèn là tâm huyết của tôi với mong muốn lưu giữ lại những trải nghiệm trong cuộc sống của chính mình. Hy vọng bạn tìm được những thông tin hữu ích từ Blog Dế Mèn

Chúc các bạn luôn sống thật ý nghĩa với cuộc đời của chính bạn. Chúng ta chỉ có một lần được sống, nhưng nếu sống đúng, thì một lần là đủ